Mình sinh năm 1999 là một cậu nam thanh niên, 22 tuổi. Mình biết đọc đến đây sẽ có một vài anh/chị sẽ có suy nghĩ: “Ui dồi ôi ! thằng nhóc con vắt mũi chưa sạch thì chia sẻ cái gì?”
nhưng chịu thôi, người không thích ta nhiều vô số kể, dù sao cũng chỉ là bèo nước gặp nhau, suy tính nhiều làm gì?
TÓM TẮT BÀI VIẾT
Phần 1: tuổi thơ êm đềm.
Mình sinh thành và lớn lên ở thành phố Điện Biên, ở cái vùng núi tây bắc này những đứa trẻ như mình cũng được gọi là có gia cảnh khấm khá, ăn bữa nay không lo bữa mai. không cân đo đong đếm xem mai nấu món gì, ăn rau gì cho rẻ. Bố mẹ mình thì ngày xưa từ đất Hưng Yên tay trắng lên lập nghiệp chăm lo cho mình cùng các em cuộc sống ổn định. mình vẫn nhớ hồi đó mình học lớp 6 bố mẹ mình đã xây được căn nhà 3 lầu đầu tiên ( nếu tính kiểu lầu G trong nam thì là 2 lầu ) và mình khá là tự hào trong lớp cũng cách đây chục năm rồi. hồi đó trẻ con mà, ngây thơ lắm.
Bố mẹ mình lúc bấy giờ làm ăn trong thời kì đỉnh cao và đang có đà phát triển, họ mua liền mấy mảnh đất, các nhà hàng xóm đều bị nhà mình tìm cách mua lại hoặc thương lượng tráo đất chuyển đi hết. bố mẹ mình buôn bán vật liệu xây dựng + nội thất nên cần nhiều đất làm kho + xưởng, nhà mình còn có thợ tự làm cả đồ gỗ thủ công bán nữa. nói chung kinh doanh cực kì hưng thịnh. lúc đó cuộc sống gia đình hạnh phúc viên mãn. Gia đình mình là ước mơ cũng như hình mẫu của bao người ngoài nhìn vào và cũng là niềm tự hào với họ hàng đôi bên về một hình mẫu đôi vợ chồng trẻ tay trắng lập nghiệp. Những rồi những cái hư danh đó cũng chẳng giữ được lâu, vì biển cả thì luôn im lặng trước những cơn giông lớn.
Phần 2: Bi kịch bắt đầu.
Nó bắt đầu vào khoảng 5 năm trước.
Lúc đó bố mẹ mình đã là những người có một chút tài sản và vốn liếng, lúc này trong họ hàng nhà bên nhà ngoại có một ông anh làm về bất động sản, Mình tạm gọi ông anh này là ông S, ông S thì trẻ. ông này chuyên có cái trò vay tiền của họ hàng/người thân mua đất xong không có tiền trả thì gán đất lại cho người ta, lúc bấy giờ gia đình và họ hàng ở quê chưa biết. Cụ thể là một người bác ở quê có cho anh S vay 600tr mua đất với hứa hẹn lãi cao các kiểu. anh S vay mua ở đâu thì không biết nhưng sau này do không có tiền trả nên anh S gán lại một miếng đất cho bác chỉ khoảng 400tr. Bố Mẹ mình là người kinh doanh, nghe lời vay tiền của cháu với hứa hẹn trả lãi cao hơn ngân hàng thì họ nghĩ đơn giản là: ” à ! giờ vay ngân hàng xong cho cháu lại vay ăn trênh lệch lãi xuất mấy %/năm cũng được, dù sao nó cũng là cháu mình đang khó khăn”
Lòng tốt của bố mẹ mình với thấy thương cháu nên quyết định cho anh S vay tiền, sau này chính anh S cũng là người gạ mẹ mình mua thêm Đất từ anh và khuyên mẹ mình vay ngân hàng. Mẹ mình là người làm ăn buôn bán, không có kiến thức nhiều về tài chính cũng như đầu tư. Thế là mẹ mình thu gom rất nhiều đất của S với số tiền vay ngân hàng lên đến vài chục tỷ, tiền lãi mỗi tháng cả trăm triệu. Một phần do mẹ mình trước nay mua bán đất đai với hàng xóm dễ dàng quá nên không đề phòng đứa cháu. Viết đến đây mình chợ nhớ về nhân vật Tào Tháo, ngày xưa lúc thua trận xích bích trở về Tào Mạnh Đức có nói một câu với quân sĩ thế này :
“Ta thấy quân ta mấy năm gần đây chinh chiến đánh thắng quá nhiều, mà thắng nhiều thì thành kiêu binh, mà kiêu binh thì tất bại”
Mình ngẫm bao nhiêu lần vẫn thấy câu này đúng. Mẹ mình không thèm đánh giá dự án, không nhìn tiềm năng, cơ sở hạ tầng hay tham khảo giá đất xung quanh, anh S có mảnh nào cũng mua, anh tư vấn gì cũng nghe thành ra bắt đầu toang từ đó. Nhà mình làm chỉ đủ trả lãi ngân hàng. Bố mẹ làm bao nhiêu tiền trả ngân hàng hết nuôi đất với hi vọng 1 ngày nó sẽ lên. Nhưng kinh tế mấy năm gần đây thì ông nào rành tài chính cũng biết rồi đấy, Chiến tranh thương mại mỹ trung, Anh rời liên minh EU, mỹ với Iran ném bom vào nhà nhau, Dịch tả lợn châu phi và tiêu biểu nhất là con CoV-19. Thị trường BDS ở thành phố lớn như HCM-HN còn chững nói gì tỉnh lẻ như mình. Thế là kinh doanh chậm lại, tiền lãi không trả được bắt đầu nhô ra. Bố mẹ mình bắt đầu vò đầu bứt tóc mấy năm trời với khoản lãi ngân hàng mấy trăm triệu/ tháng, đất nhà mình thì toàn mảnh to, thanh khoản càng ngày càng khó khăn vì không phải ai cũng có tiền mua được.
HỌC ĐẦU TƯ CHỨNG KHOÁN VIP 1 VS 1
Bộ 11 tài Liệu Chia Sẻ Miễn Phí Tới Các Nhà Đầu Tư Chứng Khoán
Vậy Để Nhận được Bộ 11 Tài Liệu Trên bạn Cần mở Tài Khoản Chứng Khoán của TechcomBank Thành công Theo Link Sau : https://dautulagi.com/tcbs
Cách Nhận Bộ 11 Tài Liệu Đầu Tư CHứng Khoán
Mở tài khoản chứng khoán TCBS với Mã giới thiệu iWealth Partner: 105C698138 . Các bạn liên hệ với chúng tôi để Nhận Bộ 11 Tài Liệu Phía Trên chi tiết liên hệ: Facebook Đầu Tư Là Gì hoặc Zalo: 0966.192.366
Đăng Ký Học Đầu Tư Chứng Khoán Miễn Phí từ A-Z
Phần 3: Hành trình trưởng thành.
Năm mình lớp 12 bố mẹ không nói gì với mình về những sự kiện này, nhưng mình cũng tự biết. Nhìn cái cách thay đổi không khí trong gia đình bố mẹ cãi nhau nhiều và lúc nào cũng là chủ đề về tiền nong thì bất kỳ đứa trẻ nào cũng có thể cảm nhận được ít nhiều. Sau đó mình hỏi chuyện từ một ông anh khác người nhà đã bị gán cho mảnh 400tr ở trên và ngỡ ngàng khi biết bộ mặt thật sự của lão S. Mình quyết định một ngày nào đó sẽ trả thù thằng anh chó chết đã lừa cả nhà mình bằng cách thành đạt hơn nó bằng con đường chính đạo, thế là mình, thằng nhóc 18 tuổi đầu một người một cặp phiêu du vào trong miền đất hứa Sài Gòn.
Năm đó mình thi ĐH khá chung chung, điểm ở mức hơn bạn bè đồng trang xíu mặc dù là đứa được kỳ vọng nhiều nhất trong lớp bộ môn khối D vì mình học Ngoại ngữ và Toán đều rất giỏi, văn thì bạn đang đọc chữ mình viết đây này, đọc đến tận đây rồi chứng tỏ văn mình cũng không tồi đâu nhỉ. anway điểm thi của mình không quá khả quan. Bố mẹ và giáo viên thất vọng rất nhiều nhưng mình thì không. Trong tâm trí từ lâu đã không còn suy nghĩ là học rồi xin việc nữa rồi. Mình luôn tự nhủ bản thân là “Tôi cần Tiền” cần rất nhiều Tiền để đem cái gia đình hạnh phúc thời bé trở lại như lúc xưa. Mình chọn trường cũng như cái chuyên ngành chỉ là phụ, còn cái chính là mình tự học về đầu tư, quan niệm của mình là nếu các thầy dậy tài chính ở ĐH mà kiếm được tiền từ đầu tư thật, thì họ còn lên giảng đường mài mặt sáng tối làm gì nữa. Họ làm nhà đầu tư luôn, ngồi ghế shark này shark kia luôn rồi, Nên dù mê tài chính đến đâu mình cũng ko có niềm tin vào ĐH và giảng viên ĐH ( nói đến đây xin lỗi luôn các anh chị, nào đang làm về giáo dục. Đây là tư tưởng cá nhân mình đúc kết sau khi đọc sách của robert kiyosaki )
Một trong những kênh đầu tư thời 2017 là gì? BITCOIN bạn nghĩ không nhầm đâu, lúc mình mới bắt đầu, 1 BTC chỉ có 18 triệu, nhưng hiện nay nó vào khoảng 200 triệu, mình hồi đó một thân một mình lăn lộn ở sài gòn. Làm rất nhiều nghề để sống. Mình nhớ như in những ngày ở một căn phòng giường tầng 8 người ọp ẹp cũ kỹ 600k/tháng Q12 vì tiết kiệm chi phí, ngày đi làm chỉ ăn hai bữa gồm 2 mỳ tôm với 1 quả trứng và cơm tiệm 20k lúc nào cũng xin cơm thêm. Làm từ đa cấp ( amway ) đến telesales, bds, grab để lấy tiền duy trì csong ở chốn Sài Thành tấp nập, mình vào đây ko có họ hàng vì cả nội ngoại ngoài bắc hết. Sáng mình đi học, chiều+tối về thì đi làm rảnh thì lôi sách ra đọc, trên đường đi làm thì cắm hearphone nghe audio book. Hồi đó thư viện trường mình có rất nhiều sách hay có một lần mình lỡ để sách trong cặp, đi về gặp trời đổ mưa lớn nên sách bị thấm nước, thư viên ko nhận bắt đền gấp 3 lần giá trị quyển sách làm mình nhịn ăn chỉ uống nước trong suốt mấy ngày.
Thật ra tuy là chẳng tích cóp được bao nhiêu nhưng mình cũng mua được ít BTC, nhưng mình nhớ mình chỉ bán được đâu đó 40tr/bit thôi, chứ làm sao biết được nó lên nổi 1 tỷ/bit vì nó gần như gấp đôi số tiền mình bỏ ra ( hồi đó ít tiền mua được có 200$ x2 là 400$ giao dịch trên remitano ) nhưng nó là bước đầu mình nhận ra là mình có thể kiếm được tiền từ tài chính. Bấy giờ mình có động lực và niềm tin rất mãnh liệt, các bạn trẻ khác đi học về là quăng cặp chơi game, bắn PUBG hay đi chơi với bạn trai gái. Mình đều lên mạng học hỏi kiến thức về cryptocurrency, blockchan, và Phân tích kỹ thuật các loại thị trường tài chính cả trong ngoài coin như CK và forex và mình học nhiều thứ nhất từ traderviet và giờ đã chuyển hẳn qua thị trường forex. Tất nhiên là cũng có giai đoạn thua lỗ và những bài học về thị trường nhưng mình không liệt kê ở đây vì quá dài. Kể còn dài hơn cả bài này nữa. Ngày trước mình đã từng làm ở một sàn Forex với kiến thức không tệ nên thăng tiến rất nhanh. Nhưng giờ mình đã bỏ hẳn công việc làm thêm và trader toàn thời gian, thu nhập của mình từ trading là khoảng 30tr/tháng. Dù vẫn còn là sinh viên chưa ra trường. Mà vẫn duy trì được việc học. ( mình có gap 1 year và đăng ký học rất ít nên ko biết 6 năm có ra nổi trường không nữa :v ) thật ra mình có nhiều thời gian rảnh nên cũng nhiêu cứu rất nhiều mảng khác trong MMO như dropshiping, Affilite marketing, adsbreak nhưng thật sự chưa mảng nào mình thành công cả, mình nghĩ là mình vẫn phù hợp làm công việc tài chính hơn.
Lưu ý:
( Mình xin nói trước mình không có quảng cáo khóa học hay mời mọc đầu tư nhé các bạn, vì đa phần là mình tự học nên đừng bạn nào hỏi mình có dậy đầu tư không nhé, muốn mình chia sẻ kinh nghiệm thì được nhưng nếu muốn học thì nên tự mò youtube )
Về bất động sản của gia đình và với mức thu nhập hiện tại mình không giúp được gì nhiều. Chỉ đỡ bố mẹ một phần tiền lãi và tự lập không để bố mẹ phải lo, nhưng đợt vừa rồi mẹ mình có đẩy bớt đi được một số mảnh bé và trả vãn nợ, vài năm tới mong là sẽ bớt khó khăn hơn. Nhưng điều quan trọng nhất là con người mình, từ một cậu ấm ngày ngày chỉ ra nét chơi game, đàn đúm với bạn bè trở thành một người có mức thu nhập tương đối tốt và tư duy sâu+mở, mình tự tin sẽ còn phát triển nhiều hơn để trở thành một chủ doanh nghiệp lớn tạo công ăn việc làm cho nhiều người khác sau này. À mình cũng có yếu điểm chết người là hơi tự cao, thông thường mình không chơi cùng với bạn bè đại học hoặc ngang tuổi. Đa phần vì ít ai có tầm tư duy ngang mình để nói chuyện, giới trẻ ngày nay quan tâm nhiều đến những thứ như ca sĩ này diễn viên kia, scandal, hay phim phò này nọ còn mình thì không quan tâm những cái đó, Lúc ngồi cạnh những bạn trẻ như vậy mình thật sự không nói chuyện được. Đa phần mối quan hệ mình có đều là những chủ doanh nghiệp ở độ tuổi 35-40, hoặc những người có tư duy lớn, ôm chí lớn. nói chuyện với họ thì có thể rất vui vì hai bên có nhiều tương đồng với nhau về mặt suy nghĩ, nhưng không có nhiều nơi để mình thật sự có thể trải lòng. mình cũng không thể nói chuyện mà không suy tính với những người như vậy
Nếu bạn hỏi mình trưởng thành sớm liệu có tốt không?- Mình nghĩ là có, nhưng trưởng thành sớm thì thật sự thì rất cô đơn.
Bức ảnh khá giống mình ngày xưa nên đăng, ko liên quan nhiều đến câu truyện, để chống trôi thôi.
Cảm ơn bạn đã đọc câu truyện của mình, chúc bạn hạnh phúc trong cuộc sống.
Cre: Trần Anh Tài